Xin chào các bạn!
Lâu rồi mình mới có dịp ngồi viết bài chia sẻ về chuyến đi của mình. Mình không có chuyên viết về du lịch, cũng không phải một traveler phiêu bạt khắp thế gian nhưng mình vẫn muốn viết lại những cảm xúc, những trải nghiệm mỗi nơi mình từng đến để sau này khi thời gian trôi qua, đọc lại mình biết rằng mình đã từng cảm nhận như thế nào ở thời điểm đó! Sapa tháng 11 - chuyến đi du lịch đầu tiên của tuổi 25 đúng nghĩa, không bận rộn công việc, không nặng nề tình cảm, thả lỏng cơ thể, tâm trí và thở đều trong sương khói nơi núi cao, chậm rãi ngắm nhìn cảnh đẹp, từ tốn uống một tách trà... Sau gần 7 năm quay lại, với tư cách một người trưởng thành, Sapa vẫn đẹp, vẫn cuốn hút như ngày nào!
Sapa là một địa điểm dễ đi, chi phí rẻ, mình luôn có thể đến đây bất cứ khi nào mình muốn nhưng đi du lịch mà đi một mình thì rất chán (và mình không bao giờ có ý tưởng đó), vì vậy đã rủ rê đủ team 4 người để đi. Tất cả bọn mình đều có lifestyle tương tự nhau, bọn mình không cần một chuyến đi nghỉ dưỡng khách sạn 4-5 sao cũng không phải kiểu phượt thủ thích trèo đèo lội suối, đương nhiên không tham lam đi đến tất cả các điểm du lịch được highlight. Bọn mình - những cô gái trưởng thành chỉ muốn có một quãng thời gian thật vui, thật nhẹ nhàng, bình yên bên nhau, được ghi lại những khoảnh khắc ấy qua ống kính, thanh xuân có mấy đâu...
Sapa là một địa điểm dễ đi, chi phí rẻ, mình luôn có thể đến đây bất cứ khi nào mình muốn nhưng đi du lịch mà đi một mình thì rất chán (và mình không bao giờ có ý tưởng đó), vì vậy đã rủ rê đủ team 4 người để đi. Tất cả bọn mình đều có lifestyle tương tự nhau, bọn mình không cần một chuyến đi nghỉ dưỡng khách sạn 4-5 sao cũng không phải kiểu phượt thủ thích trèo đèo lội suối, đương nhiên không tham lam đi đến tất cả các điểm du lịch được highlight. Bọn mình - những cô gái trưởng thành chỉ muốn có một quãng thời gian thật vui, thật nhẹ nhàng, bình yên bên nhau, được ghi lại những khoảnh khắc ấy qua ống kính, thanh xuân có mấy đâu...
Để đi tới Sapa mọi người có thể lựa chọn nhiều phương tiện nhưng bọn mình đã chọn phương tiện truyền thống nhất - tàu hoả. Giờ có đường cao tốc Hà Nội - Lào Cai rồi nên thật ra đi tàu hoả vừa tốn thời gian hơn (8 tiếng rưỡi), vừa đắt hơn (giá vé là 450k/người phòng VIP 4 giường), vừa ồn ào hơn nhưng cảm giác nó mang lại rất thú vị, giống như những đứa trẻ háo hức trước đoàn tàu tu tu xình xịch vậy. Tàu chạy đúng giờ cực kỳ, không có chuyện delay như máy bay đâu nên đã đi tàu thì xác định đến đúng giờ nhé! Bọn mình đặt vé tàu trước nên có mặt ở ga 10' trước giờ tàu chạy vẫn OK. Vừa bước toa tàu thấy đã thơm mùi tinh dầu xả chanh thư thái dễ chịu, đúng 22h tàu SP3 chuyển bánh, các cô gái cùng nhau trò chuyện, cười ngả nghiêng rồi chìm vào giấc ngủ. Nếu đi xe khách giường nằm thì chỉ 4h sáng là đến thị trấn Sapa rồi, còn tàu hoả thì 6h30 sáng mới tới, sau đó còn phải đi xe ô tô từ ga Lào Cai về thị trấn 40km nữa. Lần này thích feeling cổ điển nên bày đặt đi tàu, lần sau có đi Sapa thì đi xe cao tốc (250k/lượt) hoặc tự lái cũng được :))
Bọn mình đã đặt khách sạn qua booking.com từ trước, vốn dĩ cũng muốn ở mấy khu homestay mới nổi mới nhưng những chỗ này đều đã full rồi, nếu muốn ở homestay ấm cúng gần bản làng người dân tộc như Gem, Haven, Phơri... thì nên đặt trước từ rất sớm. Khách sạn bọn mình ở ngay trong trung tâm thị trấn, tên là Sapa Central Hotel (số 03 Mường Hoa), giá phòng là 700k/đêm/2 người có đầy đủ tiện nghi, phòng cũng rộng rãi, có cả đệm sưởi - cực kỳ có ích vào mùa đông. Mình thấy giá phòng ở Sapa nhìn chung khá cao so với những chỗ khác mình đi nhưng chấp nhận được. Điểm cộng của khách sạn này là vị trí tuyệt vời, đi đâu cũng tiện, ngay gần phố Cầu Mây - phố đi bộ tối cuối tuần ở Sapa hay còn gọi là "Phố Tây" với rất nhiều nhà hàng đa dạng, quán cafe xinh; nhân viên rất nice, nhiệt tình; cho nhận phòng sớm và trả phòng trễ hơn giờ quy định cũng không charge phí gì hết mỗi tội ở đây không có thang máy nên phải tự xách vali lên xuống, không có lễ tân xách vali cho đâu nhé T.T
Lúc tới Sapa, cả 4 đứa rét run cầm cập dù đã mặc mấy cái áo. Trời mưa, nhiều sương, rét buốt chắc chỉ 8 độ. Sau chuyến tàu đêm lắc lư, 3 bạn trẻ còn lại ai cũng ngất ngất nên không thể đi Fansipan ngay theo lịch trình dự kiến được, còn mỗi mình khoẻ nhất hội :)) Tác dụng của rèn luyện thể lực hàng ngày là sức đề kháng, sức bền tốt và khả năng thích nghi môi trường nhanh hơn, chính vì thế điều kiện đầu tiên để chuyến du lịch thành công là phải có sức khoẻ, chứ đến nơi nằm bẹp một chỗ thì còn làm ăn gì nữa! Trong khi để mấy bạn trẻ nghỉ ngơi mình phải skincare và makeup. Ở Sapa trời rất lạnh nên bước dưỡng ẩm cực kỳ quan trọng, công thức của mình là mix 2 giọt dầu dưỡng Argan Oil của Kiara Phytoceuticals chung với Perfecting Peony Cream của L'Occitane, 2 sản phẩm này đều có kết cấu nhẹ nên mix chung với nhau hoàn toàn không bị nặng mặt, ngược lại cho lớp da mịn như nhung, hoàn hảo cho ngày đông 8 độ. Các bước makeup của mình cũng tối giản vô cùng, dùng luôn kem chống nắng kiêm makeup base White Lucent All Day Brightener SPF 36 của Shiseido, che khuyết điểm The SAEM Tip Concealer với phấn phủ siêu mỏng, siêu trong shu uemura Lightbulb Glowing Face Powder là đủ cho lớp nền lì, bắt sáng và bền cả ngày; thêm chút má hồng và tạo khối của Innisfree nữa để gương mặt có chiều sâu và ăn ảnh hơn. Lần này đi để quên mascara chân mày nên nhìn lông mày chưa được sắc nét tiếc quá, huhu, makeup đơn giản thì chỉ cần nền đẹp (trên da tương đồi đẹp trở lên), lông mày và son môi rõ nét là đủ đẹp.
Xong xuôi cả 4 cô gái dắt nhau ra quán Viet Emotion Coffee ngay phố Cầu Mây ngồi tám chuyện. Bước vào quán thấy những tông màu trấm ấm cúng, trái tim như chậm lại một nhịp, nơi này bình yên quá, thật tuyệt cho một ngày mưa. Ca cao nóng, trà táo quế hay frappuccino đều ấm lòng. Ngồi ở một góc nhìn ra khung cửa rộng thấy những chậu cây tươi xanh vẫn vươn mình trong mưa rét, thoáng qua câu chuyện buồn cũ giờ đã trở thành chuyện cười, ở bên bạn bè - những người hiểu mình, enjoy những câu chuyện mình kể thật vui. Quỳnh Vân, Hoài Thanh và chị Giang đều là những bạn đọc blog trở thành chị em bạn bè với mình, vì thế mình luôn biết ơn công việc này đã mang đến cho mình những mối quan hệ ở đời thực vô cùng chân thành. Đồ uống ở đây giá từ 30-70k, rất ngon vừa miệng. Ngoài ban công có chỗ ngồi rất đẹp, thích hợp ngắm phố phường và chụp ảnh so deep.
Bên ngoài quán Viet Emotion Coffee
Bữa trưa đầu tiên bọn mình ăn tại Michell Restaurant trên phố Cầu Mây luôn, phố này có rất nhiều hàng quán cả đồ Tây lẫn đồ Việt, họ đều để menu bên ngoài nên cứ nghía qua rồi chọn quán có cảm tình. Bọn mình lựa chọn ăn đồ Tây cho có nhiều năng lượng, nhà hàng này làm pasta rất ngon còn pizza thì bình thường, cheese còn hơi hôi, tính ra hết 90k/người, rẻ đúng không và quán trông khá là sang trọng. Sau đó về khách sạn nghỉ trưa tiếp sức cho buổi chiều.
Mình rất muốn đi Fansipan ngay buổi chiều hôm đó nhưng thời tiết quá chán, mịt mù sương khói chẳng có chút nắng nào, đã thế lại còn mưa. Người dân ở đây bảo trời thế này lên đỉnh chả thấy gì đâu nên bọn mình đổi plan đi luôn Bản Cát Cát - một bản của người dân tộc cách trung tâm thị trấn tầm 4km. Giá taxi ở đây đã fix cho tour đến Cát Cát là 80k/chuyến, hãng nào cũng vậy chứ không chạy đồng hồ. Nhiều người cũng lựa chọn đi bộ hoặc đi xe ôm nhưng bọn mình đi taxi để đảm bảo an toàn với đỡ mệt. Giá vé vào bản là 50k/người, trong bản có bậc đá để đi nên cũng sạch sẽ. Một dọc là các cửa hàng nhỏ bán đồ lưu niệm (nghe nói toàn hàng Tàu), cho thuê trang phục dân tộc bla bla... còn một bên là ruộng bậc thang, núi nôi xa xăm nhưng mù tịt chẳng nhìn gì với cả cũng hết mùa lúa rồi. Nếu đi vào dịp nào quang đãng thì ắt hẳn là đẹp lắm! Thỉnh thoảng đang đi bộ bạn có thể bắt gặp một con lợn đen to béo cũng đang ung dung đi cùng, lợn ở đây tập thể dục thường xuyên :))
Bọn mình cứ đi thằng theo các bậc thang thì đến gần nơi có tiếng suối róc rách làm mình nghĩ đến câu thơ "Tiếng suối trong như tiếng hát xa/Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa" trong bài "Cảnh khuya" của Bác Hồ. 4 nàng dừng chân tại một quán nhỏ ăn tiếp sức, nào là khoai nướng, xúc xích nướng, cơm lam, bánh ngô. Mình rất thích món bánh ngô ở Sapa, vừa thơm vừa ngọt dịu lại được xiên vào que nướng. Ăn vặt linh tinh cũng no nê mà chỉ hết có 100k/4 mình. Rồi chúng mình tiếp tục đi theo tiếng nước chảy, đến một ngọn thác nhỏ, trời lúc này tối rất nhanh nên tất cả cũng chuẩn bị ra về. Đường về là một vòng tròn, lối đi khá hẹp, không có đèn nên mình nghĩ nếu đi bản Cát Cát này các bạn nên đi về sớm một chút, chứ tầm 5h mùa này là tối rất nhanh, hơi nguy hiểm. Cuối bản là một cây cầu treo rung lắc mà bạn nào yếu tim, sợ độ cao chắc sẽ thấy hơi hãi, nhưng yên tâm đừng sợ, phải đi qua mới về được. Bọn mình hẹn anh taxi ở cuối bản, giá chiều về là 100k.
Bọn mình cứ đi thằng theo các bậc thang thì đến gần nơi có tiếng suối róc rách làm mình nghĩ đến câu thơ "Tiếng suối trong như tiếng hát xa/Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa" trong bài "Cảnh khuya" của Bác Hồ. 4 nàng dừng chân tại một quán nhỏ ăn tiếp sức, nào là khoai nướng, xúc xích nướng, cơm lam, bánh ngô. Mình rất thích món bánh ngô ở Sapa, vừa thơm vừa ngọt dịu lại được xiên vào que nướng. Ăn vặt linh tinh cũng no nê mà chỉ hết có 100k/4 mình. Rồi chúng mình tiếp tục đi theo tiếng nước chảy, đến một ngọn thác nhỏ, trời lúc này tối rất nhanh nên tất cả cũng chuẩn bị ra về. Đường về là một vòng tròn, lối đi khá hẹp, không có đèn nên mình nghĩ nếu đi bản Cát Cát này các bạn nên đi về sớm một chút, chứ tầm 5h mùa này là tối rất nhanh, hơi nguy hiểm. Cuối bản là một cây cầu treo rung lắc mà bạn nào yếu tim, sợ độ cao chắc sẽ thấy hơi hãi, nhưng yên tâm đừng sợ, phải đi qua mới về được. Bọn mình hẹn anh taxi ở cuối bản, giá chiều về là 100k.
Buổi tối bọn mình đi ăn đồ nướng Bà Chuẩn - chỗ này bọn mình được anh taxi recommend khen là ướp ngon với đồ tươi. Chỗ này rất dễ tìm, ngay trên phố Cầu Mây, cứ hỏi Chợ Cũ là thấy liền. Trời lạnh ăn đồ nướng chấm tương ớt là quá chuẩn, các loại thịt, nấm, rau củ, chả cá, bánh bao đều được xiên vào que, ai thích gì thì tự chọn để lên đĩa rồi Bà Chuẩn sẽ nướng. Mình thấy ở đây nướng 2 lửa rất kỹ thuật, dùng tay quạt từ đầu đến cuối, đồ nướng rất ngon, ướp vừa miệng lắm. Ngon nhất là thịt cuốn cải, thịt cuốn nấm kim châm, nấm nướng, thịt lợn bản - must try all nhé! Giá dao động từ 10-20k/xiên thịt, ngoài ra còn có cánh gà, chim, xúc xích, trứng nướng. Tính ra trung bình 70k/đứa là ăn no nhoè nhoẹt luôn, về Hà Nội rồi mình vẫn thèm vị đồ nướng Sapa đây này. Bà Chuẩn có hôm chuẩn hôm chảnh vì đông khách nên bà ý ghét gọi lắt nhắt, muốn ăn một lượt xong đứng lên còn cho người khác ăn, chả hiểu sao lại còn đi mắng khách =)) Bọn mình ăn ở đây 2 hôm thì hôm đầu rất OK, hôm sau thành Bà Chảnh :)) Ăn tối xong dạo phố xem đồ của người dân tộc Dao Đỏ, họ bày bán khắp đường, mình định mua 1 cái tote bag dân tộc để mix đồ cho hợp không khí Sapa nhưng không tìm được cái nào ưng. Rồi bọn mình đi massage cho thoải mái, giá các tiệm này cũng ngang nhau tầm 80-150k/vùng tuỳ thời gian 30-60'. Mình chọn massage chân nhưng mình thấy kỹ thuật massage ở đây tầm thường lắm, lại còn massage trơn chứ không dùng dầu gì cả, làm xong chẳng có cảm giác gì đặc biệt, chắc cũng tuỳ quán :)) Ở khu Cầu Mây có nhiều hàng tạp hoá như mini mart đồ gì cũng có luôn, giá rất phải chăng, muốn mua mỳ tôm, bim bim, bánh kẹo gì cứ ra đấy mua, không cần mang vác đồ ăn gì từ nhà đi cả hehe. À, với trời lạnh thì nên mua miếng dán giữ nhiệt nha, 25k/miếng ấm được 6 tiếng.
Sáng thứ 7 thức dậy ở Sapa thật sảng khoái trên chiếc giường có đệm sưởi, mở rèm ra thấy có chút ánh nắng le lói mà ấm lòng. Bọn mình ăn sáng bằng bánh mì gối với thịt hộp cho nhanh rồi đi bộ lên chỗ Nhà Thờ trung tâm để đi xe bus đi Fansipan. Ô hô hô, thứ 7 không có xe bus còn ngày thường thì có xe của Fansipan Legend đón khách từ Nhà Thờ đi tới chỗ cáp treo, nghe nói chỉ 10k gì đó. Trời lại âm u mịt mù, được tí nắng le lói xong lại chìm vào mờ ảo, kế hoạch cứ phải thay đổi loanh xoành xoạch và 4 đứa quyết định sẽ tới Gem Valley & Art Gallery uống trà, ngắm tranh. Gem chính là một khu ở homestay rất xinh ngay đầu bản Cát Cát, ngoài ra ở đây cũng bán đồ uống và đồ ăn, và cũng là nơi trưng bày tranh của 2 vợ chồng hoạ sĩ Hà Nội.
Bước vào quán là một không gian đậm chất art với những bức tranh quanh nhà, bàn ghế mộc mạc, mùi hương quế ấm nóng lan toả. Thứ 7 này yên bình quá em nhỉ? Mình gọi một cốc nước chanh mật ong (luôn chọn đồ uống healthy) thanh khiết, ngồi ngắm tranh, ngắm hoa, ngắm màn sương dày đặc chốc chốc có tia nắng xua mây làm hiện ra cảnh núi non hùng vỹ. Sapa đẹp quá, đó là những từ mà chúng mình đều phải thốt lên! Bọn mình dùng bữa trưa luôn tại Gem, ở đây có các món mì, phở rồi cơm rang, mỗi đứa gọi một món khác nhau. Món phở xào rất ngon, một đĩa rất đầy, mỗi tội cho nhiều hạt tiêu quá, đúng kiểu ở xứ lạnh người ta thích những gia vị cay nóng, đậm đà. Giá đồ ăn cũng tầm 50-80k/đĩa, mình thấy cũng hợp lí.
Ăn trưa xong mới hơn 1h chiều, ba người còn lại bảo nhau là đi Fan mù mịt lắm, sợ không thấy gì thì lãng phí nhưng mình nhất quyết thuyết phục, trời ơi đã đến đây rồi còn không đi Fan thì tiếc lắm lắm. Dự báo thời tiết cũng cho rằng hôm nay nhiệt độ cao hơn và có nắng đấy thôi. Cuối cùng, 3 nàng kia cũng chiều :)) Đi taxi từ Gem đến ga cáp treo Fan là 150k, giá tour fix luôn còn chiều về thì chạy đồng hồ. Trên đường đến ga cáp treo, cảnh vật siêu đẹp, những rừng cây lá kim thẳng tắp như châu Âu hiện ra, trời quang hơn và ít sương mù, gió rất mát. Xuống đến nơi một cái, tất cả đều cảm thấy sống lại, giờ mới có thể thấy Sapa không sương mù với khí hậu tuyệt vời thế này còn cảnh quan xung quanh thì rất đẹp như một khu tổ hợp khách sạn, công viên vậy. Giá vé đi cáp treo khứ hồi là 600k/người, tin mình đi, không hề đắt chút nào, đáng đồng tiền bát gạo vô cùng. Ngồi trên cáp treo phóng tầm mắt nhìn ra núi rừng mây trời mênh mang thấy thiên nhiên tạo hoá hùng vĩ quá, trên này cao hơn mây là là nên nhìn thấy những mảnh đất được chiếu sáng, y như đang ở tiên giới nhìn xuống hạ giới, tuyệt vời!
Tranh ở Gem
Bước vào quán là một không gian đậm chất art với những bức tranh quanh nhà, bàn ghế mộc mạc, mùi hương quế ấm nóng lan toả. Thứ 7 này yên bình quá em nhỉ? Mình gọi một cốc nước chanh mật ong (luôn chọn đồ uống healthy) thanh khiết, ngồi ngắm tranh, ngắm hoa, ngắm màn sương dày đặc chốc chốc có tia nắng xua mây làm hiện ra cảnh núi non hùng vỹ. Sapa đẹp quá, đó là những từ mà chúng mình đều phải thốt lên! Bọn mình dùng bữa trưa luôn tại Gem, ở đây có các món mì, phở rồi cơm rang, mỗi đứa gọi một món khác nhau. Món phở xào rất ngon, một đĩa rất đầy, mỗi tội cho nhiều hạt tiêu quá, đúng kiểu ở xứ lạnh người ta thích những gia vị cay nóng, đậm đà. Giá đồ ăn cũng tầm 50-80k/đĩa, mình thấy cũng hợp lí.
Ăn trưa xong mới hơn 1h chiều, ba người còn lại bảo nhau là đi Fan mù mịt lắm, sợ không thấy gì thì lãng phí nhưng mình nhất quyết thuyết phục, trời ơi đã đến đây rồi còn không đi Fan thì tiếc lắm lắm. Dự báo thời tiết cũng cho rằng hôm nay nhiệt độ cao hơn và có nắng đấy thôi. Cuối cùng, 3 nàng kia cũng chiều :)) Đi taxi từ Gem đến ga cáp treo Fan là 150k, giá tour fix luôn còn chiều về thì chạy đồng hồ. Trên đường đến ga cáp treo, cảnh vật siêu đẹp, những rừng cây lá kim thẳng tắp như châu Âu hiện ra, trời quang hơn và ít sương mù, gió rất mát. Xuống đến nơi một cái, tất cả đều cảm thấy sống lại, giờ mới có thể thấy Sapa không sương mù với khí hậu tuyệt vời thế này còn cảnh quan xung quanh thì rất đẹp như một khu tổ hợp khách sạn, công viên vậy. Giá vé đi cáp treo khứ hồi là 600k/người, tin mình đi, không hề đắt chút nào, đáng đồng tiền bát gạo vô cùng. Ngồi trên cáp treo phóng tầm mắt nhìn ra núi rừng mây trời mênh mang thấy thiên nhiên tạo hoá hùng vĩ quá, trên này cao hơn mây là là nên nhìn thấy những mảnh đất được chiếu sáng, y như đang ở tiên giới nhìn xuống hạ giới, tuyệt vời!
Sau 20' thì cáp treo tới đầu kia của ga Fansipan, con đường chinh phục nóc nhà Đông Dương rút ngắn rất nhiều. Khu nhà ga xây rất đẹp, kiến trúc hiện đại, dịch vụ tốt. Trong ga thì rất ấm nhưng nhìn ra ngoài thấy mịt mù, sức gió khá mạnh, nhiều sương. Mình trang bị kín mít găng tay, mũ, khăn quàng và lên đường. Mình chỉ mặc 3 áo: áo heat-tech, áo len và áo khoác dạ thêm 2 miếng dán giữ nhiệt nữa là đủ ấm suốt quãng đường. Ngoài trời gió rất mạnh nhưng mình đã quyết tâm là nhất định sẽ đi lên đỉnh Fansipan thì nhất định sẽ đi. Sau 600 bậc thang đá cuối cùng mình cũng đã tới nơi cùng Vân yeahhh! Ở trên đỉnh rất lạnh và cũng rất đông ngươi, tắc cả đỉnh :)) Trên đỉnh còn để sẵn 2 cái cờ Tổ quốc cho mọi người vẫy nữa, kiểu tự hào dã man :)) Để đi lên đỉnh mà không thấy quá mệt thì nên đi từ từ, giữ nhịp thở đều, đi một đoạn rồi nghỉ, khi nhịp tim tăng cao chỉ cần chậm lại hít thở đều chứ đừng ngồi thụp xuống nha. Tại đây không khí loãng nên sẽ tốt hơn nếu các bạn che được phần mũi và miệng lại, mặc dù mình chưa ở trong tình trạng sức khoẻ tốt nhất nhưng mình vẫn thở rất bình thường, không có gì khó chịu hết, tác dụng của workout đều đó! Quãng đường đi xuống thì bao giờ cũng nhẹ nhàng hơn đi lên, mỗi lần đi núi rừng mình rất hay liên tưởng những thử thách đó với cuộc đời, cuộc đời sẽ có lúc lên lúc xuống, đi lên thì luôn vất vả, khó khăn nhiều hơn nhưng xuống thì chẳng mấy thì, vì vậy mà phải luôn giữ sức, luôn cố gắng, giữ cho lí trí tỉnh táo. Đó cũng là cách mà mình sống, luôn tin tưởng, luôn vươn lên, hết đỉnh này đến đỉnh khác, không dễ dàng từ bỏ.
Sau khi xuống núi thì bọn mình cùng ngồi nghỉ tại nhà ga Fansipan, nhâm nhi một tách trà gừng xả và một chút khoai tây chiên, xúc xích để hồi sức. Tâm trạng lúc này cực tốt ý. Trên đường về lại được ngắm biển mây xa xôi siêu đẹp. Tối cuối cùng ở Sapa trời tạnh ráo nên mọi người đổ ra đường rất đông. Bọn mình lại ăn đồ nướng nhà Bà Chuẩn nữa, bị nghiện món lợn cuốn cải luôn sau đó lại dạo phố, mua postcard. Không biết mọi người thế nào chứ mình thích postcard lắm nhé, đến đâu mình cũng mua postcard để lưu lại và tặng cho bạn bè, dù cuộc sống có nhanh đến thế nào mình cũng vẫn thích những thứ truyền thống như thư tay, postcard, cảm giác thật thân thiết và cổ điển.
Rồi bọn mình ghé The Hill Station - một quán cafe ấm cúng ở Sapa được recommend trên mạng. Ngôi nhà làm bằng đá ong nâu vàng, vừa bước vào đã thấy ấm rực vì có lò sưởi. Ở đây bán nhiều đồ Tây nữa đó. Kỳ này đi Sapa đúng là đi cafe tour luôn, quán nào đẹp chắc vào hết rồi :))
Chủ Nhật trời nắng đẹp bất ngờ, tia sáng rực rỡ chiếu rọi cả thị trấn bé nhỏ. Mình thích nắng lắm, mỗi khi thấy ánh nắng mình đều thấy rất vui, cảm giác cuộc đời tươi sáng rạng rỡ hơn nhiều. Sapa cứ nắng rồi lại chìm vào sương lặp đi lặp lại sáng hôm ấy, dù vậy mình vẫn thấy rất hạnh phúc. Ngày cuối 4 đứa đều dậy muộn, đi dạo phố rồi đi ăn trưa luôn ở 1 nhà hàng nhìn ra hồ Sapa, nhà hàng Liên Tôn (phố Xuân Viên) chuyên về lẩu nhưng chúng mình lại vào đây ăn cơm =)) Bọn mình thấy đồ ăn ở đây khá ngon và giá cả hợp lí, quán này cũng do 1 anh taxi khác recommend. Sapa nổi tiếng có cá tầm, cá hồi nhưng bọn mình không thích ăn cá cũng như không thích ăn lẩu nên không lựa chọn. Sau đó bọn mình ra hồ Sapa ngắm cảnh và chụp hình. Mặt hồ trong xanh tĩnh lặng, có ngọn núi hùng vĩ phía xa và dãy nhà trên đồi, cứ ngỡ như đang ở góc nào đó của Châu Âu (theo lời Vân - cựu du học sinh châu Âu).
Cuối cùng bọn mình lại ra The Hill Station gần khách sạn uống cafe, nói chuyện và đến khoảng 3h chiều thì đi về Hà Nội. Lúc về mình đã book xe khách giường nằm của Inter Bus Line, 250k/vé. Xe to rộng, sạch sẽ, không có mùi lạ, không bắt thêm khách dọc đường. Tầm 4h xe chạy đến 7h kém là dừng 30' cho mọi người xuống ăn tối rồi chạy đến tầm 9h là về đến Hà Nội rồi. Nói chung, mình rất highly recommend dịch vụ xe này với các bạn muốn đi Sapa bằng xe khách nhé!
Kết thúc chuyến đi Sapa ngắn ngày nhưng trong lòng 4 đứa ai cũng thấy hân hoan, hạnh phúc. Tính ra mỗi người tiêu có 2,7-3 triệu tất cả các chi phí ăn, ở, đi lại, tiêu linh tinh. Bọn mình không cần một chuyến đi tiết kiệm hay giá rẻ, bọn mình tiêu thoải mái nhưng không lãng phí vào những thứ không cần thiết thôi. Sau chuyến đi này, tình cảm của bọn mình càng gần gũi, thân thiết hơn, ai nấy đều đươc sạc lại năng lượng để chuẩn bị cho mùa cuối năm bận rộn. Trong đời cần thật nhiều chuyến đi như thế!
Các bạn có thể xem vlog tổng hợp của mình tại đây nhé!
Rồi bọn mình ghé The Hill Station - một quán cafe ấm cúng ở Sapa được recommend trên mạng. Ngôi nhà làm bằng đá ong nâu vàng, vừa bước vào đã thấy ấm rực vì có lò sưởi. Ở đây bán nhiều đồ Tây nữa đó. Kỳ này đi Sapa đúng là đi cafe tour luôn, quán nào đẹp chắc vào hết rồi :))
Chủ Nhật trời nắng đẹp bất ngờ, tia sáng rực rỡ chiếu rọi cả thị trấn bé nhỏ. Mình thích nắng lắm, mỗi khi thấy ánh nắng mình đều thấy rất vui, cảm giác cuộc đời tươi sáng rạng rỡ hơn nhiều. Sapa cứ nắng rồi lại chìm vào sương lặp đi lặp lại sáng hôm ấy, dù vậy mình vẫn thấy rất hạnh phúc. Ngày cuối 4 đứa đều dậy muộn, đi dạo phố rồi đi ăn trưa luôn ở 1 nhà hàng nhìn ra hồ Sapa, nhà hàng Liên Tôn (phố Xuân Viên) chuyên về lẩu nhưng chúng mình lại vào đây ăn cơm =)) Bọn mình thấy đồ ăn ở đây khá ngon và giá cả hợp lí, quán này cũng do 1 anh taxi khác recommend. Sapa nổi tiếng có cá tầm, cá hồi nhưng bọn mình không thích ăn cá cũng như không thích ăn lẩu nên không lựa chọn. Sau đó bọn mình ra hồ Sapa ngắm cảnh và chụp hình. Mặt hồ trong xanh tĩnh lặng, có ngọn núi hùng vĩ phía xa và dãy nhà trên đồi, cứ ngỡ như đang ở góc nào đó của Châu Âu (theo lời Vân - cựu du học sinh châu Âu).
Cuối cùng bọn mình lại ra The Hill Station gần khách sạn uống cafe, nói chuyện và đến khoảng 3h chiều thì đi về Hà Nội. Lúc về mình đã book xe khách giường nằm của Inter Bus Line, 250k/vé. Xe to rộng, sạch sẽ, không có mùi lạ, không bắt thêm khách dọc đường. Tầm 4h xe chạy đến 7h kém là dừng 30' cho mọi người xuống ăn tối rồi chạy đến tầm 9h là về đến Hà Nội rồi. Nói chung, mình rất highly recommend dịch vụ xe này với các bạn muốn đi Sapa bằng xe khách nhé!
Kết thúc chuyến đi Sapa ngắn ngày nhưng trong lòng 4 đứa ai cũng thấy hân hoan, hạnh phúc. Tính ra mỗi người tiêu có 2,7-3 triệu tất cả các chi phí ăn, ở, đi lại, tiêu linh tinh. Bọn mình không cần một chuyến đi tiết kiệm hay giá rẻ, bọn mình tiêu thoải mái nhưng không lãng phí vào những thứ không cần thiết thôi. Sau chuyến đi này, tình cảm của bọn mình càng gần gũi, thân thiết hơn, ai nấy đều đươc sạc lại năng lượng để chuẩn bị cho mùa cuối năm bận rộn. Trong đời cần thật nhiều chuyến đi như thế!
Các bạn có thể xem vlog tổng hợp của mình tại đây nhé!
Cảm ơn các bạn vì đã theo dõi!
Nhận xét
Đăng nhận xét