NOTE & VBLOG | Get Away to Ninh Binh

Xin chào các bạn!

Những ngày cuối năm là thời gian thích hợp để lắng đọng lại những suy nghĩ cũng là dịp để nhìn lại tất cả mọi chuyện trong năm. 2016 của tuổi 24 mình đã đi nhiều nơi, gặp nhiều người và học được rất nhiều bài học để giờ đây khi bước sang tuổi 25 mình thấy bản thân trưởng thành hơn rất nhiều, trưởng thành một cách sâu sắc hơn! Năm vừa qua là một năm rất bận rộn, trung bình cứ 3 tuần mình lại có một chuyến đi kể cả đi công tác hay du lịch, mỗi chuyến 2-3 ngày nhưng thực sự chưa có chuyến đi nào mà mình chỉ dành toàn bộ thời gian cho bản thân mình hết. Khi thì đi với bạn bè, khi thì đi với gia đình, khi thì đi công việc cuống quýt không ngơi. Vậy là những ngày cuối năm 2016, mình quyết định sẽ thưởng cho bản thân một quãng thời gian chỉ dành cho bản thân mình, không công việc, không có bất cứ mối quan hệ xã hội nào, chỉ một mình đi đến một vùng đất yên bình, tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất và Ninh Bình chính là nơi mình chọn để "đi trốn". 



Mình đã đi Ninh Bình vài lần trước đây và lần nào mình cũng cảm thấy rất thích. Ninh Bình không chỉ có Tam Cốc - Bích Động, không chỉ có cơm cháy hay dê núi mà vùng đất Cố Đô này có rất nhiều cảnh quan thiên nhiên ngoạn mục, những dấu ấn lịch sử nghìn năm hào hùng, con người chất phác, hiền hậu... Cách Hà Nội chỉ hơn 1 tiếng đi ô tô, nơi này thật tuyệt để đến bất cứ lúc nào cảm thấy mệt mỏi. Vì mục đích chính của mình là đi nghỉ ngơi, tĩnh tâm nên mình đã lựa chọn ở một khu homestay gần như biệt lập với thế giới bên ngoài là Chez Beo Valley. Mình tình cờ biết đến chỗ này từ tháng 9 khi mình search về du lịch Ninh Bình và vừa rồi thì đặt luôn trên booking.com (mình toàn đặt khách sạn qua trang này). 


Bên trong Chez Beo Valley Homestay

Mình đến Ninh Bình bằng xe limousine 9 chỗ book qua trang xevere.com hết 130k. So với việc phải bon chen ra bến xe khách rồi phải ngồi trên xe bị nhồi nhét quá tải 70k thì mình bỏ tiền ra gấp đôi để có dịch vụ tốt, chuyên nghiệp, đi nhanh chóng đáng hơn rất nhiều. Chez Beo nằm ở thôn Khả Lương, xã Ninh Thắng, huyện Hoa Lư sâu trong một thung lũng đơn độc. Đi taxi từ cổng xã vào hết hơn 30k. Bạn biết không, lâu lắm rồi mình mới nhìn thấy một con cò trắng, nhìn nó sải cánh bay đầy tự do trên cánh đồng mênh mông mà mình bất giác nở một nụ cười. Khung cảnh này quá lâu mình không nhìn thấy, nó hoàn toàn khác biệt với cuộc sống chốn thành thị sành điệu, hiện đại cũng khác với nhịp sống nhanh mà mình chứng kiến quá nhiều những người xung quanh bị cuốn vào. 


Bên trong như một khu rừng sinh thái

Không ai biết mình là ai, làm công việc gì, chỉ biết là 1 cô gái Hà Nội một mình đến mà thôi. Điều mình cảm thấy thoải mái nhất là không ai ở đây đặt câu hỏi với mình rằng vì sao lại đi một mình. Nhiều người cứ thích hỏi, cứ thích tò mò và suy đoán nọ kia trong khi dù câu trả lời của mình thế nào cũng đâu liên quan đến cuộc sống của họ. Bước vào Chez Beo, mình cảm nhận được một cuộc sống rất đỗi đặc biệt. Ba bề là những ngọn núi đá sừng sững, có làn nước trong xanh mềm mại uốn xung quanh, có những bông hoa súng hồng rực tô điểm, các bungalow tách biệt, không liền kề nhau tạo nên khung cảnh vừa hữu tình vừa riêng tư. Lần đầu tiên mình ở một nơi xa lạ mà cái khoá  chỉ mang tính tượng trưng, chốt cửa ra vào cũng siêu đơn sơ, cảm thấy đúng là thiên nhiên đến từng centimet :)) Bungalow giống như một cái nhà chòi dựng bằng các vật liệu rất sinh thái như gỗ, tre, nứa tuy nhiên thì các thiết bị cơ bản đều có đầy đủ. Ở đây mình không có cảm giác sợ hãi bất cứ thứ gì, 11h đêm mình còn đung đưa võng ở ban công ngắm sao trời, 12h đêm đang ngủ lao ra ban công kiểm tra mành cửa xem bị gió giật có sao không. Không phải tại tính mình dũng cảm mà là tại mình thấy mọi nỗi sợ hầu hết đều xuất phát từ trí tưởng tượng phong phú mà thôi, thay vào đó hãy nghĩ đến các tình huống nếu mình gặp nguy thì phải xử sự thế nào cho nhanh trí chứ ở đó mà bủn rủn thì làm ăn được gì. 


View từ phòng mình, bên ngoài rộng gấp 3 thế này nếu kéo hết mành lên

"Nhà" của mình là bungalow số 7 đẹp nhất khu này, phòng rộng view ra đầm có thể ở được 4 người cơ nhưng được ở một mình thích ơi là thích. Bình thường giá của phòng này $49/đêm nhưng vì mình đi vào ngày đầu tuần lại đi có một mình, mùa này cũng không quá đông khách nên được upgrade ở phòng này 2 đêm với giá $50 (= 1,115,000 VND), may mắn dã man! Có thể đi đường bộ hoặc đường thuỷ để về phòng, lúc đến mình được anh Ngọc - manager ở đây cho đi bằng thuyền nhân tiện tham quan một vòng. Trong chuyến đi này mình log out hết khỏi các trang mạng xã hội để không bị gửi noti cũng như ngồi lướt lướt nữa, sẽ chỉ tập trung vào những giây phút hiện tại mà thôi.


Làn nước xanh biếc ở Tràng An

Buổi chiều đầu tiên ở đây trời nắng nhạt rất đẹp. Mình đạp xe từ Chez Beo ra Tràng An khoảng hơn 4km, nếu đi taxi thì khoảng 60k. Lâu rồi mình mới đi xe đạp lại còn đạp trên đường đồng ruộng đầy sỏi đá, đang đi thì gặp cả đàn dê ung dung gặm cỏ, mình lao đến mà chúng nó còn chẳng buồn tránh đường, rất tỉnh như chưa hề bị làm phiền =)) Lúc đi đường thấy đi mãi không đến cứ nghĩ biết thế đi taxi cho xong, tiết kiệm 120k (cả đi cả về) mà mệt quá tại có đoạn đạp xe ra đường cái thì khá bụi vì có nhiều ô tô. Nhưng đến Tràng An bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết, Tràng An hiện ra trước mắt mình siêu đẹp, siêu xanh. Vé là 150k khoảng 3 tiếng ngồi thuyền đi qua 3 ngôi đền và 9 hang động. Mình đã lỡ hẹn với Tràng An thì tháng 9, ngày đó mình mới bị thất tình xong tính đi Tràng An chơi cho khuây khoả thế mà mưa như trút nước cả ngày trời xong chỉ đi được Chùa Bái Đính hôm ấy, đúng là cái ngày đen tận cùng của năm, thế mà cũng qua :)) Trời ơi, Tràng An đẹp lắm ý, đi một lần cảm thấy không bõ gì cả mà muốn đi đi lại lại mấy lần nữa. Nước trong vắt, mát lành nhìn thấy được cả đáy, dưới nước có nhiều loại rong, trên mặt nước thì có mấy con le le tung tăng bơi. Mình bị nhét vào cái thuyền có mấy người lạ, mấy người này mới đi Bái Đính về nên không còn sức leo trèo (yếu vãi) nên mình chỉ đi vào được một ngôi đền là Đền Trình - nơi thờ 4 vị tướng quân thời nhà Đinh, đều là "bạn thân" của vua Đinh Tiên Hoàng từ thưở nhỏ đến thời dẹp loạn, xây dựng đất nước vẫn một lòng trung thành. Ngoài ra còn có Đền Trần và chùa Báo Hiếu nhưng đều phải leo một đoạn nên mấy cái người cùng thuyền không đi nên mình cũng chưa được vào. Lần sau đi Tràng An nhất định mình phải đi cho đủ mới được. Lúc kết thúc chuyến đi, mình lên bờ và đi ra lấy con xe đạp để đạp về nhà, lúc đó mình thấy cực kỳ sảng khoái và hạnh phúc! Mình đạp xe nghêu ngao như kiểu quen thuộc với con đường này lắm vậy, rồi còn dừng lại hái một bông lau cho vào giỏ xe, vừa đi vừa cười rõ tươi chắc người ta tưởng mình bị dở hơi quá :)) 


Sneaker: ZARA

Về đến phòng, mình ngồi viết nhật ký rồi đi ăn cơm tối. Ở đây có bếp nấu ăn luôn, mình ăn đơn giản lắm chỉ rau luộc với đậu sốt cà chua thôi. Mình không phải là người thích ăn thịt lắm, nhiều khi chẳng phải Rằm hay Mùng 1 mình vẫn ăn chay vì mình thích thôi. Ăn chay khiến cơ thể và tâm trí của mình thấy nhẹ nhõm. Sau bữa tối mình về phòng tẩy trang, tắm gội, bật những bản piano du dương, đọc sách, viết ra những dự định trong năm 2017. Một thôi một hồi làm được bao nhiêu việc mà nhìn đồng hồ mới có 9h tối, sống thế này thấy có nhiều thời gian lắm! Mình lên giường đi ngủ từ lúc 10h tối - cái việc mà ở nhà nghìn năm rồi mình không thể làm. Cứ tưởng là 1 đêm ngủ ngon để sáng ra dậy khoan khoái thì đúng hôm gió mùa Đông Bắc tràn về, nơi này là thung lũng nên càng hút gió, tiếng gió rú rít, mành bay phấp phới, đập vào nhau làm mình cứ ngủ được một chút lại bị tỉnh. Mình rất nhạy cảm với tiếng động lúc ngủ mà đang ngủ chỉ sợ bay cả mái nhà thôi, gió to kinh khủng như bão giật cấp 12 ý =)) 


View từ ban công phòng mình ra con đường chung, tự dựng tripod tự chụp =))

Sáng hôm sau trời lạnh, gió lại to nên mình đi taxi đến thăm Cố Đô Hoa Lư cách chỗ mình ở chừng 10km. Lúc mình đến thì vẫn sớm nên ở đây khá vắng, có mấy phim cổ trang cũng quay cảnh trước cổng Cố Đô đó, đẹp lắm. Quần thể này rất rộng lớn, mình đi bộ rất thong dong và ngắm nhìn khung cảnh nguy nga. Vé tham quan là 40k/người. Trong đây có đền thờ vua Đinh, vua Lê, lăng mộ vua Đinh, lăng mộ vua Lê, chùa Kim Ngân, chùa Nhất Trụ... Đến nơi này mà kiến thức lịch sử bằng 0 thì cảm thấy thật xấu hổ khi đứng trước bàn thờ của tiền nhân đó. Từ trước đấy mình đã đọc lịch sử ở page The X File of History và Wiki nên cũng nắm được những diễn biến chính, dân ta phải biết sử ta đấy nhé! Trên đường leo lên lăng mộ vua Đinh mình gặp mấy cụ già, có cụ ngồi kể chuyện lịch sử cho mình nghe, cảm giác như đang được bà kể chuyện vậy. Lịch sử thuộc về quá khứ, có những chuyện bên lề thì giờ không thể xác nhận đúng sai được, chỉ là truyền miệng mà thôi, người rõ nhất là những người trong cuộc. Lúc đi dạo ở đó mình đã nghĩ rằng, quá khứ của ai cũng thế, chuyện gì xảy ra thì nó cũng đều xảy ra rồi, mình không thể ngồi đó mà trách được, mình chỉ có thể nhìn vào nó để rút ra những bài học cho hiện tại & tương lai để rút kinh nghiệm mà sống tốt hơn thôi. Nghĩ đến đây thì những người đã từng làm mình tổn thương mình đều có thể tha thứ được cho lỗi lầm của họ...



Rồi mình về lại Chez Beo ăn trưa, nghỉ ngơi rồi chiều nhờ anh Ngọc quay hộ mấy cảnh để cho vào vlog :)) Mọi người ở đây đều rất thân thiện, nhiệt tình làm cho mình có cảm giác như đã thân quen từ lâu vậy. Buổi chiều đang đi thuyền để quay mấy cảnh "sống ảo" thì mình trong một lúc không ngờ được đã rơi xuống đầm "tòm" một cái =))) Thực sự không hề cảm thấy đen hay nhọ gì, chỉ thấy buồn cười thôi =))) Không thể tin được là mình đã bị rơi xuống nước, cái tội thích sống ảo à, fail quá đi :))) Người ướt hết xong giày thì ngập bùn, bẩn hết cả, lại phải ngoi lên giặt giũ :)) Cuộc sống sẽ có lúc lên lúc xuống, lúc bị dìm xuống hoặc tự lộn cổ xuống thì chỉ có một cách là tự ngoi lên mà thôi, bài học lifestyle thật thú vị :)) Giày của mình không thể đi được nữa vì bẩn và ướt hết nên mình phải diện style đi tất + dép lê, cái style quê nhất hệ Mặt Trời =))) May mà buổi tối anh Ngọc đưa mình vào thành phố để mua giày, đúng kiểu đang ở quê được lên phố ý, thấy cái gì cũng lung linh khác hẳn chỗ mình đang ở :)) Thành phố Ninh Bình sáng sủa, tấp nập phết. Tình cờ lại tìm được hàng giày xuất khẩu trên đường Trần Hưng Đạo nên mua luôn 2 đôi, đôi boots nâu trong mấy hình mọi người thấy này là mình mua ở đấy đó, đi cực kỳ vừa vặn và không bị đau chân. 


Áo đen: Cocosin; Cardigan: Up to Seconds; Jeans: ZARA

Tối hôm đấy trời ít gió hơn, ngước mắt lên bầu trời có rất nhiều vì tinh tú sáng lấp lánh đẹp ơi là đẹp. Quá lâu rồi mình mới có thể ngắm sao, ngắm một cách yên bình đến thế. Mình không phải chờ đợi ai, không phải phụ thuộc vào ai, chỉ có mình chốn này an nhiên thế thôi. Gió hiu hiu, võng đung đưa, sao sáng rực, với cái nhịp sống hiện đại mà deadline luôn cận kề thì sao mà thoải mái tận hưởng được. Vì vậy mà mình không muốn sống nhanh, mình muốn cân bằng cuộc sống, mình muốn bước chậm lại mỗi khi mình mệt mỏi để có thời gian suy nghĩ chứ nhiều lúc bận quá thực sự mình không nghĩ được gì, chỉ biết làm việc thôi! 



Mình mang theo 2 cuốn sách trong chuyến đi là "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã" của Đại đức Hae Min (Hàn Quốc) và "Muốn an được an" của Thiền sư Thích Nhất Hạnh. Đã bao lâu rồi bạn không cầm một cuốn sách? Hay bạn nghĩ muốn đọc gì chỉ cần lên mạng search là ra? Cảm giác cầm một cuốn sách nó khác biệt lắm, đọc sách cũng vậy, nó sâu lắng hơn rất nhiều so với những thao tác lướt chuột. Vừa đọc sách vừa cầm bút highlight và dán giấy note chính là kiểu mình thích hơn cả. 


"Bạn nghĩ thế gian này đang làm khổ bạn?
Nếu bạn nghỉ ngơi, thế gian này cũng nghỉ ngơi theo"
(Trích "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã")

Ngày cuối cùng trời nắng rất đẹp, sau tất cả mưa gió bão bùng thì cũng sẽ đến ngày trời nắng rực rỡ, cuộc đời cũng vậy, hết thử thách này đến thử thách khác, hết đau khổ này đến đau khổ khác, cuối cùng là vì điều gì? Chính là để con người biết trân trọng hạnh phúc, trân trọng những phút giây bình yên của cuộc đời, để mình nhận ra mình mạnh mẽ đến chừng nào, mình làm được cái gì... 



Mình ngủ dậy trễ một chút, trang điểm nhẹ, đi ăn sáng, đi dạo rồi chụp hình, có vậy thôi mà thấy rõ vui. Trong chuyến đi này mình mang theo những sản phẩm skincare và makeup rất cơ bản. 2 em chủ  đạo của skincare là Innisfree Green Tea Seed SerumKiara Phytoceuticals Pure Argan Oil giúp da có đủ độ ẩm và luôn mềm mịn dù trời có khô thế nào. Còn makeup thì mình dùng nền là CHANEL Perfection Lumièire Velvet SPF 15 (tông 22 Beige Rose), cái này siêu thích vì mỏng, tự nhiên và rất bền màu. Tất nhiên là cần có kem lót kiêm chống nắng LANEIGE White Plus Renew Tone Up Corrector SPF 40/PA++ và phấn phủ của năm shu uemura Lightbulb Aerial nữa chứ! 


Mỏm đá sống ảo, nơi tui bị ngã xuống đầm

Về đồ ăn thì mình hoàn toàn ăn luôn trong khu homestay vì có muốn tìm chỗ ăn khác ở đây thì cũng phải đi cả chục km. Đồ ăn ở đây toàn các món đơn giản như cơm rang, mỳ xào, rau luộc, đậu, trứng, các loại thịt... nhưng mình thấy nấu ngon. Mình cũng không phải người quá mê ăn uống (trừ ăn vặt) nên ăn uống đơn giản lắm. Mình hầu như không ăn thịt trong thời gian ở đây, thấy có món cơm rang trứng là ngon nhất nè.


Cơm rang trứng trong Chezbeo 50k

Điều hạnh phúc nhất với mình chính là mình cực kỳ tự do làm những gì mình thích, bố mẹ mình không cấm cản hay lo lắng, bản thân có tài chính độc lập. Không nhất thiết phải đi cùng bạn bè hay người yêu thì mới là hạnh phúc trọn vẹn bởi vì thứ hạnh phúc đó nhất định phải xuất phát từ trong bản thân mình. Chuyến đi này cho mình hiểu rằng mình cần có thời gian dành riêng cho chính mình, chỉ riêng mình để sạc lại năng lượng. Đừng sợ hãi trên con đường bạn đi, cứ đi rồi sẽ đến, đập tan cái safe zone của mình để thử làm điều gì đó khác đi, lúc ấy bạn sẽ học được nhiều điều hơn cả!

Mình đã có định hướng trong năm tới sau thời gian "quy ẩn giang hồ" suy nghĩ. Và trong năm tới mình nghĩ mình cũng cần thêm vài chuyến đi thế này, off tất cả mọi mặt trận, log out hết các mạng xã hội, trở về với thiên nhiên. Mọi người cũng hãy thử dành 2-3 hôm như vậy mà xem, thấy như được detox vậy. Mình cũng rất may mắn khi đi đâu cũng gặp được người tốt *trộm vía*. Người Ninh Bình trong ấn tượng của mình đều rất hiền hậu nhưng lần này đặc biệt gặp anh Ngọc manager ở Chezbeo càng ấn tượng hơn. Anh ý kiểu siêu đa zi năng cái gì cũng biết làm, hỏi cây hoa gì cũng biết tính lại hài gặp đúng "diễn viên hài" như mình đúng là cười đau bụng =)) Anh ý cũng giúp mình quay một số đoạn vlog với chụp cho mình những tấm hình ở đây đó! Đấy thấy không, đi nhiều nơi gặp nhiều người, mình thấy người tốt luôn nhiều hơn người xấu và chỉ cần bạn mở lòng ra, luôn nghĩ đến những điều tốt, những mặt tốt của một vấn đề thì bạn tạo ra nguồn năng lượngt tích cực hút những thứ tốt đẹp về mình thôi!

Còn đây là vlog ghi lại những hình ảnh trong chuyến đi, mời các bạn cùng xem:




Chúc mọi người một năm mới ngập tràn hạnh phúc nhé! 
xoxo

Nhận xét